Tôi có một cô em, Ngọc Dung, rất bén nhạy đối với cái đẹp, dù là
trong thi ca, âm nhạc hay hội họa, và cả đối với thiên nhiên. Bất cứ vẻ đẹp nào
cũng có thể làm Dung xao xuyến, có khi nước mắt tự động ứa ra như sự đáp lại từ
tình cảm của mình trước vẻ đẹp mà Dung đang chiêm ngưỡng. Đó là một tâm hồn rất
nhạy cảm đối với nghệ thuật.
Vừa rồi tôi có cơ may được sở hữu một bức tranh của họa sĩ
Nguyễn Đình Thuần, bức Trăng Hoàng Thành. Ngọc Dung và tôi đều thích bức tranh,
đã cùng nhau trao đổi một số cảm xúc và nhận xét mà bức tranh mang lại.